Nàng đi bộ mà đám con trai lằng nhằnh theo đòi làm quen....
Nét mặt ráng gượng cười của nàng khi bị làm phiền trông tội ngiệp lắm....^^!

Ko pít sao tôi nổi máu anh hùng ......đạp xe lại chổ nàng đang đứng ....
-kim ngọc ơi về không tui chở ......tôi nói khi nàng đang không có cách nào thoái khỏi đám con trai đó....

Nàng trả lời ngay : "có" cho mình về với.....nàng vui mừng nở nụ cười như vừa thoát khỏi địa ngục mang tên "rắc rối" đó.... Nhờ nụ cười của nàng mà tụi kia đứng như cột đá trong khi nàng leo lên xe và tôi chạy vút đi.....

Đi được một đoạn tôi giảm tốc độ lại.
-Phù may quá.... Tôi thở gấp như chưa được thở bao giờ vì đạp xe nhanh như tên pắn.....

-cảm ơn nha..... Nàng nói với tôi bằng một giọng dịu nhẹ chưa từng có
-ko có chi thấy chuyện bất bình thì người nào chả thế.....hihi
"èo trách nhiệm thủ lĩnh mà" tôi nghĩ thầm.....
-hihi long vừa gjúp mình thoái khỏi tình trạng nguy kịch nhất đó
-hehe ai biểu ngọc đẹp làm chi cho đời nó mệt .... Tôi nhoẻ răng cười khổ
- mình đẹp á..... Ngọc tròn mắt nói giọng "giả vờ ngạc nhiên"
-ờ thật mà .....hihi
Hehe nàng giả nai với ai chứ với tôi thì sao lừa được...

-Mà ngọc học giỏi quá ha . Chả bù cho mình hehe
-giỏi gì đâu chả qua là học bài trước thôi ....hihi
nếu muốn mình sẽ kèm long . chiu không....
-"thôi thôi ! mình còn yêu đời lắm".... tôi chối ngay một phần vì ko muốn pị pọn con trai sử đẹp. một phần vì không muốn học......hehe
-nhìn vẽ mặt ngơ ngác của nàng mà tôi phì cười
nàng cười theo...

trong khoảnh khắc đi trên con đướng ven bờ sông quen thuộc. với hàng cây đung đưa theo gió thoảng qua cùng nắng chiều tà hắt lên trên dòng sông êm đềm
hai người im lặng không nói gì. không biết vì cảnh hay vì không biết nój gì.....
tôh tự nhủ thầm "bình thường mình chém gió nhiều lắm mà"
suy nghĩ một hồi lâu thì tôi sực nhớ ra:

-chết cha. kim ngọc ơi.... Tôi gọi ngọc
kim ngọc ngước lên nhìn tôi
ôi dời ơi nhà ngọc ở đâu......
Nàng giật mình
ơ ...nhà mình... ở đằng kia....
Nàng ấp úng chỉ tay về phía trước....
-phù vẫn may nhà nàng cùng đường về trọ của tôi.....

-suýt nữa thì mình chở ngọc về trọ mình rồi
- về cũng được . Nàng ngang nhiên đáp.

2 người chỉ biết nhìn nhau cười

Sau khi theo hướng dẫn của nàng thì tôi đạp xe qua 1 khúc rẽ phải. rồi rẽ trái. Lạ rẽ phải lại rẽ trái...v...v... Nhưng không xa trường lắm cũng gần trọ tôi

Cuối cùng tôi dừng trước một ngôi nhà khá lớn phong cách tây âu mái thái.
cùng chiết cổng cao màu xanh lá có các dây leo bám trên nhìn rất đẹp và tự nhiên tạo nên nét quý phái cho căn nhà

nàng xuống xe :
-long vô nhà mình chơi một lát . Ngọc ngả lời mời tôi......
- thôi muộn rùi mình về đây.
-vẫn còn sớm mà.
-thôi để dịp khác mình ghé chơi.
. tôi chối khéo
-thôi mình về nha.!
-um đi đường cẩn thận!

Nàng bước vào trong

tôi lên xe thẳng tiến lòng thấy hứng khởi mà không pít nguyên đó là gì .......
Thôi kệ !
Tôi Rảo chân phóng về trọ mà đâu hay có một ánh mắt đang nhìn mình.........
.....
.......
...........


XtGem Forum catalog